Chương trình Miền Tây - Đây là một chuyến trải nghiệm ngắn ngày của chúng tôi được khởi hành từ Sài Gòn kéo dài cho tới Mỹ Khánh.
Chuyến đi của chúng tôi bắt đầu từ Sài Gòn, một trong những trung tâm kinh tế trọng điểm của cả nước. Thành phố này, vốn dĩ có rất nhiều cảnh quan xinh đẹp và đầy thứ để khám phá. Nổi bật là những ẩm thực về đêm trong thành phố khiến chúng tôi phải nán lại thêm một đêm.
Rạng sáng hôm sau, khi dòng người hối hả tấp nập, thì chúng tôi lại ngồi trên một chuyến xe ô tô, tiến về Cần Thơ miền Tây sông nước. Bến Ninh Kiều, là nơi cho chúng tôi cái cảm giác khác xa với thị thành hiện đại, nước sông bao trùm một ngả, dòng thuyền lẳng lặng trôi đi. Thật không may, thời điểm dừng chân của chúng tôi lại là buổi trưa đầy nắng, chợ Nổi Cái Rằng không mấy nhộn nhịp như những gì mà người ta đồn thổi.
Cuộc hành trình đấy lại tiếp tục được bắt đầu khi tạm biệt Cần Thơ để tiến về Sóc Trăng, một không gian khác lại tràn ngập trước ánh mắt của chúng tôi “Nào là Chùa Dơi có hàng vạn con Dơi sinh sống, nào thì bảo tàng dân tộc Khơmer nơi chứa đựng những cổ vật ngàn năm, chưa kể chùa đất sét hay nhà thờ cha Diệp”. Chúng không có gì độc đáo và đẹp cả, nhưng bù lại từng câu chuyện về chúng lại khiến chúng tôi tìm hiểu sâu hơn. Bữa chiều được mang lên với những món ăn lạ miệng, chúng có vị của sông nước, có mùi của đất đai, và ngon tới mức chúng tôi phải gọi thêm cả bữa ngoài.
Lại một ngày nữa được trôi qua, không gian nơi đây thật sôi động cùng những ánh đèn rực rỡ, nhưng cái mệt trong ngày lại khiến cho riêng tôi buồn ngủ sớm hơn so những người khác.
Đất Mũi, điểm đến ngay trong buổi sáng hôm sau. Chúng tôi bước chân lên ca nô lướt thẳng về khu căn cứ Rừng Đước, nghe các câu chuyện phiêu lưu về bác Ba Phi, thưởng thức những món độc lạ ngay tại vùng cực Nam của tổ quốc. Cái điều mà thu hút chúng tôi nhất có lẽ là các bản nhạc truyền thống như Dạ Cổ Hoài Lang “Nghe nó vừa sâu lắng, và lại vừa đưa người ta trở về với những năm tháng khai hoang một vùng”. Không chỉ có vậy chúng tôi còn được tiếp cận với gian nhà của công tử Bạc Liêu, đúng là một huyền thoại, nếu quay trở lại khoảng 100 năm về trước, thì gia đình này có thể sánh ngang với một dòng tộc hoàng gia.
Điểm đến cuối cùng của chúng tôi là Mỹ Khánh, họ đưa chúng tôi vào một khu vườn rộng mênh mông, nơi có những cây mận, cây xoài xanh trĩu quả, chôm chôm với mít thì nhiều không đếm nổi. Còn Sầu Riêng, một loại quả mà tôi không thể ngửi nổi, nhưng vẫn cố gắng nhắm mắt bịt mũi để ăn “Ồ, thật bùi, xồm xộp trong mồm, nếu không thì có thể dùng từ thay thế là giòn giòn”. Bên cạnh đó còn có lễ hội đua Heo, đua Chó, nhìn cũng khá thích mắt. Lúc ấy, cũng vào tầm giữa trưa, cả đoàn chúng tôi ăn cơm tại một nhà hàng rồi lên xe trở về Sài Gòn, cũng là điểm kết thúc của một chuyến hành trình ngắn ngày.
Điểm khởi hành là nó, điểm cuối cùng cũng là nó, một Chương trình Mekong delta sense travel đúng nghĩa, mang đến cho tôi nhiều giây phút trải nghiệm mới lạ “Bảo tôi có muốn quay lại hay không, chắc chắn tôi sẽ không quay lại, thay vì đó tôi sẽ đi khám phá thêm những vùng đất khác xung quanh dòng sông Mekong rộng lớn”.